Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

chạm vào anh (truyện les ngắn) - phần 1

truyện les ngắn hay nhất



Tôi từng nghĩ rằng tôi hiểu được tình yêu. Con trai yêu con gái.

Con gái yêu con trai. Âm dương hút nhau.Đã bao giờ bạn khao khát chạm vào ai đó chưa? Từ khi gặp người ấy tôi đã biết tôi chẳng hiểu gì về tình yêu. Tôi yêu người ấy...tôi yêu người ấy...tôi yêu người ấy.Dù tôi là con gái...dù người ấy là con gái. Âm và âm cũng hút nhau. Thật tuyệt vời làm sao khi tôi có thể yêu người ấy...
Phần 1
My thích uống sữa. Nhiều lúc nó mơ màng nghĩ đến một quán nhỏ,có nhạc du dương,có một góc khuất với chiếc bàn nhỏ. Xung quanh quán là một giàn hoa giấy với đủ 3 màu:trắng,cam và đỏ. Nếu có một quán như thế thì My sẽ không ngại ngần gì bước vào ngay.
Đôi lúc My muốn vào quán café gần trường để một lần thử cảm giác ngồi nhâm nhi ly sữa nhưng những người đàn ông ngồi túm tụm quanh chiếc bàn với khói thuốc phì phèo làm My chùn bước.
Một ngày nọ My được tan học sớm. Đã qua tết mấy ngày.Bầu trời lành lạnh mờ mờ khói sương. Cảm giác muốn thử vào quán café một lần đã lên đến đỉnh điểm. Và nó dứt khoát bước đại vào một quán café gần nhà nó nhất.
Quán café tên "Đắng". Nó bật cười. Cái tên càng đặc biệt và đơn giản thì càng thu hút khách. Nếu nó vào đây để kêu một ly sữa với vị Ngọt thì có làm người khác nhìn nó như người ngoài trái đất không nhỉ? "Đắng" có giàn hoa giấy không đủ 3 màu nhưng ít ra nó cũng có màu cam nổi bật. My nhâm nhi từng thìa sữa và chợt ước ao được hái một ít hoa giấy về nhà. Nó cảm thấy thích quán này và có ý định sẽ ghé lần sau nữa,và biết đâu nó xin được một nhánh hoa giấy mang về khi đã là khách quen.
Từ đấy cuộc sống của nó không chỉ còn là con đường từ nhà đến trường,từ trường về nhà. Những lúc được nghỉ học bất chợt nó đã có nơi quen thuộc để ghé.Đó là "Đắng". Khi nghe nó kể chuyện hay đi quán café bạn nó cười bảo nó dạo này sang trọng quá. Nó cười thật hiền "Có 15k một cốc thôi hà! Sang gì đâu!"
Một cốc sữa nóng quen thuộc trước mặt,nó nhẩm tính là nó đã ngồi ở quán này được 20 lần.Cô chủ quán cũng đã quen với nó,giờ thấy nó là cô bưng ngay 1 cốc sữa ra.Nó nhìn lên giàn hoa giấy,mím môi nghĩ "Lần này mình nhất định sẽ xin một ít mang về!".
Cô chủ niềm nở bảo nó thích thì cứ hái,bao nhiêu cũng được. Nó hớn hở đứng nghiêng ngó kiếm cụm hoa thật đẹp. Nó vốn là người kén chọn nên ngắm mãi mới được một cụm vừa ý. Nhưng đang có một chàng trai ngồi vướng chỗ đó. Nó tự nhủ "Ngồi chờ anh ta về".
Người con trai đá tóc hơi dài chạm đến vai một chút,khuôn mặt hiền và đôi môi có gì đó óng ánh lên như ăn kẹo sữa. Nó chẹp miệng Chà con trai giờ theo mốt Hàn quốc hết rùi,tóc dài lãng tử...hihi...Nó chờ mãi,ngắm mãi,nhận xét mãi...chán cả rồi mà anh chàng đó vẫn chưa ra về.Nó nóng như có lửa đốt vì sắp phải về mà chàng trai kia thì cứ ung dung nhấp từng ngụm café và chat bằng latop. Nó bắt đầu hết kiên nhẫn "Trời ơi! Ngốc quá,anh ta dùng laptop thì có tết Công Gô mới nghỉ.Nó mím môi và quyết định đến nhờ anh ta một chút.

Vẻ mặt hết sức lịch sự,nó nghĩ vậy và nó nói cũng nhẹ nhàng hết mức có thể.

-"Anh ơi,cho em đứng vào nhờ một tý,em muốn hái một ít hoa giấy"

Chàng trai có lẽ đang ngạc nhiên nên cứ đứng im không phản ứng gì

-"Em xin phép chị chủ hàng rồi!"

Thời gian có lẽ được tính bằng giây. Cuối cùng anh ta cũng bật cười

-"Ah..ừ...à để tôi hái cho bạn nhé!"

-"Ơ!"

Không để nó kịp trả lời,anh ta nhanh nhẹn bỏ dép rồi đứng trên ghế,tay với chọn chọn

-"Đâu? Chố nào bạn nhỉ?"

-"Bên trái chút ...đó..đó...hái cả nhánh luôn anh ơi...đừng hái mỗi một bông"

-"Ok rồi,của bạn nè!"

My mừng rỡ đón lấy nhành hoa,"Cảm ơn anh". Khi nó ngước nhìn lên,lần này nó mới có cơ hội nhìn thẳng chính diện chàng trai. Nó chợt thốt lên trong đầu "Ôi...ôi trời là..con trai hay con gái nhỉ?Đôi mắt,cái mũi sao đẹp như con gái vậy nè??!"

Nó thắc mắc vậy thôi nhưng không dám nhìn lâu. "Ây da! Giờ cũng nhiều boy dễ thương như con gái đó mà! Thật là..."

Nó chào và cảm ơn anh ta lần nữa rồi vội vã ra về. Nó thầm nghĩ:" Thật kì lạ!"

Phần 2:

My về mà lòng không khỏi băn khoăn. Nó thích người ấy. Không,không phải đâu! Thích gì nhanh thế...! Chỉ là nó...nó bị người đó ám ảnh!

"Haha....Cuối cùng mình cũng tìm được từ miêu tả tâm trạng". Nó thật sự muốn gặp lại người ấy.

Hai hôm sau nó đến,ngồi lân la hỏi chuyện chị chủ quán.Nghe nó hỏi chị cười đầy ẩn ý.

-"May cho em đó,cậu ấy cũng là khác quen,còn đến trước em đấy. Sao phải lòng cậu ấy rồi đúng không?"

Nó le lưỡi cười. Chị chủ xem chừng thích thú,bắt đầu nhẩn nha kể

-" Cậu ấy tên Kai,rất...đặc biệt. Hay đến đây vào chiều thứ 3 và thứ 6"

-" Đặc biệt thế nào ạ?" - Nó tò mò hỏi

-"Tự em khám phá đi"

Nó ậm ừ...vậy là 2 ngày nữa anh ta sẽ đến.
Thứ 3,môn kế toán doanh nghiệp,cô giáo luôn điểm danh tiết 1 và chỉ 1 lần. Nó quyết định trốn học. Dù hơi sợ cô nhưng mong muốn gặp lại anh ta thôi thúc nó.

2h30 nó đến nơi. Không hiểu sao tim nó bỗng đập dữ dội.Nó sợ và vui. Nó phải hít thở vài cái để lấy lại cân bằng.

Tự nhiên nó muốn hét lên "Kai.....kiaaaa.....rồiiii..." Thiệt tình! Cứ như nó hám trai không bằng ý.

Nó cố ý chọn bàn cạnh Kai. Anh ta lại đang ngồi dùng laptop. Nó bắt đầu nghĩ làm sao để Kai biết sự có mặt của nó. Nó gọi chị phục vụ rõ to

-"Chị ơi cho em ly sữa!"

Có vẻ nó hét to quá khiến cho không chỉ Kai mà những người khác cũng nhìn nó.Thấy mình quá lố,nó vội tảng lờ như không có gì. Dù sao thì Kai cũng đã thấy nó. Chị chủ quán bê ly sữa ra,nhìn nó cười rồi nháy mắt. Nó đỏ hết cả mặt khi nghĩ chị ấy đang cho rằng nó là cô bé hám trai...đẹp.

Cảm xúc ban đầu cũng qua đi,nó lặng lẽ ngồi uống ly sữa,lặng lẽ quan sát Kai. Kai có vẻ vẫn lạnh lùng,không để ý đến nó. Tuy nó nghĩ vậy nhưng nó không hề biết Kai cũng đang âm thầm quan sát nó. Hai người cứ liếc nhìn nhau,muốn làm quen mà không biết làm thế nào. Bất chợt nó nảy ra ý tưởng.

Nó bắt đầu thấy run..."làm đi...thôi...làm đi nào...nhưng mà...ôi...". Nó cứ dùng dằng thế. Đến nỗi một chân thì choãi ra muốn bước sang,một chân thì vẫn giữ yên tư thế ngồi. Cuối cùng,nó khụt khịt mũi và đứng dậy đi sang dứt khoát.

-"Chào anh!"

Kai có vẻ không bất ngờ mà còn vui nữa.

-" Chào bạn!"

-" Anh có thể...."

Nó chưa nói hết câu thì anh ta đã cướp lời.

-"Hái hoa cho bạn nữa phải không?"

-"Uả anh vẫn nhớ em à?"

-" Uh tất nhiên"...chợt nhận ra mình lỡ lời.Kai đỏ mặt.

Nó cũng ngượng.

-"Ah bạn ngồi xuống đi!"

Kai vội vàng tắt trang web rồi dẹp sang bên cho My đặt ly sữa.

-" Anh tên gì?"

-" Tôi tên Kai"

-"Uả? anh là việt kiều à?"

-"À! Không...không..."

-"Ui,em xin lỗi,em vô duyên quá,có thể anh không thích nói tên thật"

-" Không phải vậy đâu,mà có lẽ bạn và tôi bằng tuổi đó,đừng gọi tôi là anh nữa"

-"Thế anh nhiêu tuổi?"

-"Tôi sinh năm 87"

-"Hihi vẫn là anh nhá! Em sinh năm 88 nè! Em tên My!"

-"Ừ..."

Đến đây thì câu chuyện đột nhiên tắc nghẽn. Nó bối rối khuấy ly sữa.

-"My thích uống sữa à?"

-"Dạ"

...

Lại tắc nghẽn.hix hix... "Tìm bài chuồn thôi,kiểu này khó khăn quá"
-"Em phải về rồi.Em cho anh sdt nè.khi nào mình nói chuyện với nhau: 016941859..

-"Xong rồi ạ..bye bye anh.."

Nó vội đứng dậy,không may quai túi vướng vào ghế. Nó luống cuống sắp ngã.Kai đỡ lấy nó.Bàn tay vô tình nắm bàn tay. Nó thấy nóng mặt,vội vã chạy đi. Mùi nước hoa gì đó từ Kai vương vấn trên bàn tay nó.

Tối đó nó không dám rửa tay. Lên giường ngủ với 1 bàn tay phảng phất hương thơm quyến rũ. Tối đó nó không ngủ được. Nó nằm lăn lóc mãi,miệng cười tủm tỉm một mình.

"Từ khi em đến đây trong đời anh nghe như trái tim ngả nghiêng...."...tiếng nhạc báo tin nhắn vang lên

"Kai nè,My ngủ chưa? Hồi chiều My chưa biết số điện thoại Kai"

Phần 3:

Thật không hiểu nổi! Chỉ là những chữ cái sắp xếp lại trên màn hình mà khiến nó thấy vui vẻ lạ thường. Cứ thế,nó và Kai nhắn tin với nhau rất rất lâu. Đến lúc Kai bảo

-"Muộn quá rồi,My đi ngủ đi. Ngủ ngon nhé và mơ thấy 1 giấc mơ đẹp"

Nó bướng bỉnh cãi lại "Khoa học chứng minh ngủ ngon là không mơ"

-"Hihi,cô bé! Không có gì là tuyệt đối cả!"

'Ai da da! Cô bé cơ đấy....ui,dễ thương quá...mình vui quá"- Nó lăn lộn cười khoái chí một mình.

Bạn đã bao giờ gặp 1 người lần đầu tiên mà thấy như đã quen nhau từ lâu lắm rồi chưa?

Lần đầu tiên nó có một cuộc hẹn thật sự với Kai. Đi bên Kai,mùi hương đó lại phảng phất hấp dẫn nó.

-"Anh dùng nước hoa gì đấy?"

-"burberry london"

-"dạ..dạ"

-"My này,Kai có chuyện muốn nói"

Nó nhìn sang,mắt nhìn ngây thơ hết cỡ.

-"Chuyện gì cơ?"

-"Thật ra Kai là con gái"

-"Hả???!!!!"

Tiếng nó gần như hét lên khiến cả thành phố nghe thấy. Nó nhìn Kai,nhìn từ trên xuống dưới,dưới lên trên.

Nó bối rối " Nhưng...nhưng....anh đùa à? Anh rõ ràng là con trai mà...trừ một số nét hơi nữ tính thôi"

-"Kai thích mặc đồ con trai"

-" À...ừm không sao,anh...à quên,chị mặc thế này nhìn đẹp lắm!"

Nó quay mặt đi và muốn mếu! Trời ơi mình thích một người con gái....trời ơiiiiiiiiii.......

-"Mình vẫn làm bạn với nhau được chứ" Kai có vẻ lo lắng.

-" Tất nhiên rồi,chị là con gái càng tốt,làm chị gái em". Nó cười mà muốn khóc. "Ôi tan vỡ một mầm non!"

Nó có buồn không? Nó buồn lắm. Nhưng một cảm giác khác còn lạ lùng hơn. Nó vẫn thích anh ấy (mà giờ là chị ấy).

Có một tin nhắn mới.

-"Mai My qua nhà Kai chơi cho biết không? Mẹ Kai hiền lắm!"
-" Dạ.tất nhiên em ok!"

Sáng hôm đó,nó rộn ràng dậy sớm chọn đồ. Aó hay váy đây.Màu gì đây? Trời! Mình hâm mất rồi,Kai là con gái mà...Ôi thôi kệ Con gái vẫn thích con gái được cơ mà! Tình chị em..hị hị!

Nhà Kai có 3 tầng,là một ngôi nhà xinh xắn với 1 giàn hoa giấy đủ 3 màu:trắng,cam và đỏ.Nó gần như ngất xỉu vì choáng ngợp trước dàn hoa giấy đó.Mẹ Kai hiền,bác cứ gọi nó bằng "con" và giục nó ăn hoa quả.

-" Để Kai dẫn My lên phòng chơi"

Chà,cầu thang uốn lượn đúng kiểu mình thích. Phòng của Kai thật là thơm với mùi nước hoa thoang thoảng.

-"My ngồi xuống đi!"

-"Ui phòng chị thật là đẹp đó nha!"

-"Hì,cũng bình thường thôi"

-" Trời có cả máy chạy bộ nữa à?? Cho em thử nhé!"

-" Ừ,nhưng My cẩn thận kẻo ngã nha!"

-"Không sao đâu,chỉ mở hộ em"

Nó hăm hở chạy theo.Nhưng do nó ít vận động nên được 1 chút là đuối,băng chạy vẫn chạy đều đều.Nó la lên.

-"Chị ơi,tắt! em ngã!....á....aaaaa."

Kai vội đỡ lấy nó.Kai giữ chặt nó vào lòng. Lần đầu tiên nó gần gũi với Kai đến thế.Người nó chạm vào người Kai.Ngực nó chạm vào ngực Kai. Và hơi thở của Kai đã rất gần nó. Phút giây đó,nó chỉ muốn ôm chặt lấy Kai.

Phần 4:

-"Ui da! Chị làm em đau quá!" Nó la lên.

Kai hốt hoảng buông tay ra " Kai giữ My chặt quá à! xin lỗi My nha,sợ My ngã!"

Nó đỏ bừng mặt,bẽn lẽn nhìn xuống. Bất ngờ Kai vuốt tóc nó,giọng nhẹ nhàng.

-"Tóc My mượt ghê nhỉ!"

-"Hihi,dầu gội nè,dầu gội, dầu dưỡng nè..."

-" Haha..."

Nó nhìn ngắm Kai,áo thun rộng,quần ngố,toàn đồ của con trai.

-" Sao chị thích mặc đồ của con trai"

Kai có vẻ lúng túng trước câu hỏi đột ngột đó

-"Sau này My sẽ biết"

-"Dạ!"

-" My thích xem phim không? Đi xem "Những nụ hôn rực rỡ" nha, bạn Kai bảo phim đó hay lắm!"

-"Yeah! ok!"

-" Để Kai thay đồ!"

-" Chị thay đi"

-" Nhưng...ừm...My ra ngoài chút nha!"

-" Xời ơi! con gái với nhau mà cũng ngại hả?"

-"Ờ...ờ..."

-" Thôi được rồi,em ra nè!"

Nó ra ngoài chờ,miệng lẩm bẩm "Người đâu mà kì cục!"

-"Done!"

Nó gần như đứng sững. Kai mặc áo kẻ caro,quần jeans rách gối,tóc vuốt keo và đôi môi mềm óng ánh.

-"Ui,chị....đẹp trai quá!"

-"Vậy sao?"

-"Chị dùng son môi à?"

-"Victoria"s secret. Loại I love Candy"

-" Yah,hèn gì lần đầu em thấy môi chị lấp lánh như ăn kẹo sữa"
Kai đứng xếp hàng mua vé. Mấy đứa con gái cứ len lén nhìn Kai. My chợt thấy chút hãnh diện "Chị ý mặc đồ con trai cũng được, đi cùng giống bạn trai mình.hehe". Nó thầm nghĩ rồi lại tự xấu hổ với chính mình. "Chị ấy là con gái mà,sao làm bạn trai mình được chứ!Thật là..."

Phim "Những nụ hôn rực rỡ" khá là hay với những cảnh quay đẹp. Điều làm nó chú ý nhất là có một anh chàng pê đê rất dễ thương. Nó không biết gì về pê đê nhưng ở phim này nó thấy pê đê cũng đáng yêu đó chứ,cách thể hiện tình cảm cũng ngọt ngào. Đến cảnh anh chàng đó lên sân khấu nói rõ về mình. My quay sang định nói chuyện với Kai. Nhưng chợt nó thấy giữa ánh sáng nhoang nhoáng của màn hình,một giọt nước mắt long lanh trên má Kai. Ôi! Kai đang khóc. Nó vội vàng quay lại như mình đã nhìn thấy điều gì không nên thấy. "Sao chị ấy lại khóc? Xúc động quá chăng?!"

Bộ phim kết thúc. My kéo tay Kai

-" Chị ơi chờ em xíu,em đi wc"

-"Ừm,Kai cũng vậy"

-" Vậy thì vào luôn đi!"

-" Ah không...mình đi bên wc nam"

Nó tròn mắt..."Trời chị là con gái vào wc nam làm gì?!"

-"Hì...nhìn Kai thế này mà vào wc nữ thì có người la hét rùi đánh không chừng"

-" À phải rồi!"

Lòng nó chợt thấy nghi ngờ.Thật ra chị ấy là ai? Trời ơi người gì mà không phân biệt nổi là trai hay gái. Hay là muốn đùa giỡn với mình. Phải kiểm tra mới được! Về đến nhà Kai, My làm bộ mặt nghiêm trọng.

-" Chị là con trai hay con gái! Chứng minh đi!"

-" Là con gái,gì mà phải chứng minh?!"

-" Không được,em không tin,chị cởi áo ra coi!"

-" Cái gì??!"

-" Cởi ra đi!"

Kai có vẻ tức giận.

-" Tại sao phải cởi? Tại sao phải chứng minh!"

My bắt đầu ức phát khóc.

-" Chị là con gái thật thì lo gì? Hay chị...à không...anh lừa tui. Anh là con trai! Con gái gì mà mặc đồ của nam,đi wc của nam.Anh đừng tưởng em dễ lừa nhá! Em thấy đầy chị con gái nam tính rồi. kể cả mấy cầu thủ bóng đá nữ cũng không quái dị như anh! Hay anh là pê đê"

-" Này My! My không biết gì thì đừng nói linh tinh!"

-" Được rồi! Anh không chịu chứ gì! Anh coi tui là con ngốc mà. thôi! tui về! Đồ đáng ghéttttttttt...."

Nó hùng hổ ra về,mắt ngân ngấn nước. "Đồ đểu! Uống công tui...tui... để ý anh!"

Phần 5:

Nói ghét là ghét thế thôi chứ nó chẳng ghét Kai được lâu. Lòng nó cứ bức bối sao sao ấy.Thật lòng nó muốn Kai là con trai. Như vậy thì nó mới thích Kai được. Nhưng nhỡ may Kai là con gái thì sao? Trời ơi, người ta chỉ bói cánh hoa là "yêu", "không yêu" chứ ai đời lại bói "boy". "girl" cứ như bà mẹ sắp sinh vậy chứ! Hix hix. Mà không biết Kai có giận nó không nhỉ? Nó vẫn muốn gặp Kai. Nếu mà Kai giận nó thì nó biết làm sao đây. Nhưng mà....trời ơi...tức quá!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét